Ở bài 1 chúng ta có thực trạng vấn đề: Giá tài sản tăng quá cao, nhanh so với thu nhập và giá trị mang lại. Bài 2 chúng ta có nguyên nhân và cơ chế hình thành nên điều đó. Bài 3 này, chúng ta có các giải pháp và ứng dụng nó vào việc đầu tư để đạt được kết quả cao nhất.
Ứng dụng cơ bản: Tích sản
Nội dung
Đây là mức ứng dụng không phức tạp, không cần tính toán nhiều chỉ cần hiểu cơ chế và rất nhiều người đã làm và thành công. Hiểu đơn giản từ cơ chế của bài 2 rằng tài sản sẽ ngày một tăng giá nhanh hơn khi không có sự cân bằng đủ mạnh.
Bước 1: Xác định những thứ thực sự là tài sản, những thứ là dòng vốn cuối cùng buộc phải đổ vào sau thặng dư. Cuối cùng vẫn bắt buộc cũng chỉ là: Vàng, chứng khoán, BĐS, Coin. Các kênh khác chiếm số lượng rất nhỏ.
Bước 2: Lao động – SXKD và chi tiêu tiết kiệm. Chỉ cần mua một loại hình bất kỳ phía trên là được, có nhiều loại phù hợp với quy mô vốn hàng tháng chứ không nhất thiết bắt buộc phải mua BĐS.
Bước 3: Cơ cấu lại danh mục sang tài sản có nguồn thu định kỳ khi vốn đã lớn hơn để đảm bảo vừa có thu nhập vừa giữ được tài sản để hưởng phần tăng giá trong tương lai (Cổ phiếu cổ tức, BĐS cho thuê được).
Với cách này không cần phân tích giá quá nhiều, cứ làm đều đặn là được. Ai có khả năng hơn thì có thể tính toán vùng hỗ trợ để mua, nó có thể tăng được số lượng tài sản nắm giữ cao hơn mua giá tức thì một chút.
Tôi đã gặp thực tế có những người ứng dụng điều này cực kỳ hoàn chỉnh. Chỉ là một người buôn bán bình thường, cứ được lãi thì mua vàng dần. Khi được nhiều thì bắt đầu vay thêm chút vốn nhỏ và chuyển đổi vàng thành BĐS.
Ứng dụng mức trung bình: Vay vốn
Bạn biết rõ tiền mất giá theo thời gian, ngay cả khi có lãi từ gửi tiết kiệm. Bạn cũng lại biết tài sản tăng giá theo thời gian. Nhưng biết mà không làm thì chẳng có ích gì.
Nếu mức cơ bản là nắm giữ tài sản, thì mức nâng cao hơn là vay vốn để mua tài sản, để lạm phát “ăn mòn” khoản nợ theo thời gian.
Điều kiện tiên quyết: Cơ chế này cần thời gian dài, 10 – 20 năm để phát huy tác dụng. Trong ngắn hạn, tăng giá tài sản không đánh bại được lãi suất ngân hàng. Đầu năm vay tiền, cuối năm chưa chắc đã lãi đủ 10% cho lãi suất. Nhưng sau 20 năm, giá trị khoản vay sẽ nhỏ đi rất nhiều so với giá trị tài sản.
Nguyên tắc: Vay trong phạm vi kiểm soát được – tương quan với thu nhập hoặc giá trị tài sản hiện có. Ví dụ có căn nhà, chỉ vay 5-10% giá trị (cũng là con số không nhỏ khi BĐS có giá như hiện tại). Mức này đảm bảo bạn có thể vay lâu dài, đủ thời gian để hưởng lợi từ cơ chế.
Phân biệt với đòn bẩy: Vay 70% giá trị tài sản là đặt cược vào sóng ngắn hạn, không phải ứng dụng cơ chế. Hậu quả là dễ thua lỗ tất cả vì không đủ lực gồng đến khi cơ chế phản ánh kết quả. Nếu khoản vay chỉ trong 2-3 năm đã gây áp lực, đó không phải ứng dụng cơ chế – đó là đặt cửa.
Ví dụ: Bạn có căn nhà 20 tỷ, bạn vay 1 tỷ (5% giá trị). Sau 10 năm đóng lãi, tổng cả gốc lẫn lãi lên tới 2 tỷ, nhưng có thể vẫn chỉ chiếm 5% giá trị căn nhà, thậm chí chỉ còn 4% nếu nguyên nhân ở bài 2 không được khắc phục. Bạn luôn có một số vốn để sử dụng, mà không hề gia tăng rủi ro hay vấn đề nào.
Trường hợp bạn có 5 tỷ, vay bank 10 tỷ để mua căn nhà 15 tỷ. Chỉ vài năm giảm nhẹ + lãi suất đủ giết sạch số vốn đưa bạn về mất trắng chứ đừng nói là tạm lỗ. Nhà 15 tỷ còn 13 (quá bình thường), 3 năm lãi vay của 10 tỷ là 3 tỷ nữa, bạn mất trắng 5 tỷ gốc, chỉ thêm chút nữa là còn mang nợ. Đòn bẩy chỉ dành cho sự mạo hiểm với tính toán chính xác cao độ, và đa số là không an toàn.
Ứng dụng nâng cao level 1: Đầu tư thông minh
Ứng dụng được bất cứ level nào của cơ chế, bạn và thế hệ sau chắc chắn đỡ vất vả hơn rất nhiều. 2 mức độ nâng cao còn giúp bạn tiết kiệm thời gian, tạo ra hiệu suất đột biến. Chúng có một chút phức tạp hơn, nhưng không tới mức quá khó thực hiện bởi gần như mọi thứ đều được cấu thành bởi quy luật.
Hãy nhớ mục tiêu của tôi, viết không phải để bạn BIẾT. Mà là hiểu, sau đó làm theo, cuối cùng có kết quả. Biết một việc không tạo ra lợi ích gì khi không làm. Cuối cùng, sau bài viết này, bạn đã ứng dụng tới level nào?
Hoài Phong